Khánh Linh
(nhạc và lời Trần Đại)
A D Bm F#m C#m E A
Vào thuở xa xưa
Có một nàng tiên
Lạc xuống dương trần
Giữa mùa xuân tươi thắm
Tiên nữ âm thầm
Yêu một chàng trai
Miệt mài yêu đương
Dạo khắp ngã đường
rong chơi phố phường
Dưới ruộng trên nương
Vào những đêm trăng
vai tựa má kề
khi tay chuốt rượu
lúc chờ trăng lên
Thời gian qua mau..
Tiên nữ chia tay...lìa đời
Mây trắng mang em...về trời
chuông đỗ xa xa...từng hồi
Nàng tặng cho anh
Chùm chuông nho nhỏ
Nói với anh rằng
Khi trời sang xuân
Rung chuông nàng sẽ
nghe chuông hiện về
...Bây giờ đã mấy mùa Xuân
Rung chuông...
chẳng thấy hiện về
Tóc chàng nay đã bạc phau
Treo chuông trước gió
nhìn sau nhớ...người
Rồi nghìn năm sau
Hay đúc chuông vàng
Gọi là KHÁNH LINH
để nhớ mối tình
người xưa chung thủy
treo chuông bên hè
mỗi độ xuân sang.
(...kỷ niệm Mơ màng nhìn khánh rung tiếng nhạc giữa trưa hè)
Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét